Trần Bình An nhẹ nhàng thở ra, chưa kết hôn thì tốt rồi, nếu không cô gái có tướng mạo hao hao giống Lưu Cao Hoa kia mà là tỷ muội của Lưu Cao Hoa thật thì chuyện hồng hạnh vượt này, có nói ra hay không đều sẽ khiến Trần Bình An rất khó xử.
Ở bên đài cao giữa hồ đã nhanh chóng hạ màn, tiếng vỗ tay như sấm dậy, Lưu quận thủ cùng Mã tướng quân không ỷ vào chức quan mà tự mình đi ra khỏi nhà thuỷ tạ, đi tới đài cao ân cần hỏi han lão thần tiên, lão thần tiên đối đáp khéo léo, hai vị quan phụ mẫu một văn một võ đều cảm thấy như cây gặp gió xuân, giữa chừng còn có một người trẻ tuổi có vẻ con cháu sĩ tộc, chết sống đòi bái sư học nghệ lão thần tiên, kết quả rất nhanh thôi đã bị quản sự tạp dịch trong nhà lôi đi.
Đạo sĩ Trương Sơn Phong về trễ hơn Trần Bình An vài bước, nhìn thấy Trần Bình An đang bình an ngồi tại chỗ, hắn ta như trút được gánh nặng, vui đùa nói: "Ta còn tưởng ngươi đã rớt xuống hầm cầu."